Chuyện xưa kể lại rằng, thời xuân thu chiến quốc nước Tề đánh nước Yên giết được vua Yên. Người Yên lập thái tử lên làm vua, hiệu Chiêu Vương.
Chiêu Vương lên ngôi, thương dân lo việc nước. Ông luôn suy nghĩ : Làm sao cầu được người hiền tài để cùng giữ vững nước nhà trong khi nước ta thì nhỏ, dân chúng thì loạn lạc mà xung quanh là Tề, Sở..luôn dình dập đánh chiếm. Chiêu Vương bèn tập hợp các quan thần trong triều hiến kế. Mỗi quan thần đều hiến một kế hay để giữ nước nhà, nhưng xem ra chưa có kế nào vừa ý. Chiêu Vương bèn thông báo chiêu hiền rộng rãi khắp nơi.
Trong lúc Chiêu Vương đang băn khoăn chưa tìm ra được kế hay thì Quách Ngãi xin vào được tâu dâng kế. Ngãi kế rằng: Nhà Vua là người rất thương dân luôn lo việc nước, nhưng nếu không có người tài thì sẽ không giữ nước được, và muốn có người tài thì phải có ngựa hay
Chiêu Vương nghe vậy vui mừng và truyền cho các quan thần đến và phát tiền cử quan thần đi mua ngựa hay. Nhưng sau 1 năm các quan thần đi khắp nơi đều quay trở về không mua được một con ngữa hay nào cho triều đình. Các quan thần đều tâu rằng: Ngựa hay thì có, nhưng ngả giá ngàn vàng các chủ ngựa đều không bán, họ luôn giữ làm tài sản bởi nó là con vật quí của gia tộc, của người mang danh anh hùng hào kiệt.
Chiều Vương bèn yết kiến Quách Ngãi.
Ngãi nói: Ngài không thể mua được ngựa hay cho dù thiện hạ có trong tay. Xin Ngài phát cho thần ba trăm nén vàng, thần sẽ mua cho Ngài cả vạn ngựa hay.
Chiêu Vương bèn phát cho Quách Ngãi số tiền.
Sáu tháng sau Quách Ngãi quay về ôm một bọc xương ngựa tâu rằng: Thưa ngài tôi đã mua được bộ xương ngựa hay ví như con Xích Thố.
Chiêu Vương nghe vậy không hiểu được lý do và hỏi lại Quách Ngãi lời hứa mua ngựa.
Quách Ngãi tâu: Đây là bộ xương ngựa quí, xin ngài lập đền thờ bộ xượng ngày. Một tháng sau ắt có nhiều ngựa quí đến dâng triều đình.
Đúng thât: Sau một tháng lập đền thờ bộ xương ngựa, các anh hùng hào kiệt đều đồn nhau rằng: Con ngựa đã chết rồi mà Nhà vua còn trân trọng lập để thờ, cớ sao không hiến dậng ngựa quí của mình cho Nhà vua, ắt Nhà vua sẽ trân trọng ngựa của mình.
Triều đình đã có nhiều ngựa quí, Chiêu Vương bèn hỏi Quách Ngãi giờ làm sao để chiêu phục hiền tài đến với ta?
Quách Ngãi rằng: Thần đã đi chiêu tài khắp nơi nhưng không ai dụng thần, giờ Ngài tin tưởng dụng thần mà phong tước cho thần, ắt nhiều hiền tài sẽ nhận ra. Bởi thần là một người có chút tài mọn mà được Nhà vua trọng dụng, thì những người có tài cao trí dũng sẽ đến phục hệ Ngài và sẽ được Ngài trọng dụng.
Chiều Vương rất vui mừng tin tưởng phong tước cho Quách Ngãi. Thời gian sau nước Yên đã có được một triều đình vững mạnh, đất nước an bình, người dân lo ấm.
Sưu tầm tự chuyện_NTK_1507
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét